Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014




Tổ quốc là gì ư?




















Khi còn bé thơ là mẩu bánh đa mẹ cho sau buổi chợ,
trẻ trai là chiến trường máu xương ta và bao người đã đổ;
biệt thự, xe sang bây giờ của lũ
                                       ngất ngưởng ngồi lên đầu, lên cổ dân đen.

Bao đời nay là gấm lụa được dệt nên

                                       từ máu xương những kẻ nghèo hèn
để bọn giàu sang làm món hàng đem đi bán rẻ.
Tổ quốc thân yêu bao giờ cũng thế
Khi bị xâm lăng người nghèo khổ lại lên đường.

Tổ quốc mẹ hiền ơi! đau khổ yêu thương

Bốn mươi năm qua ta rất hiểu thế nào là Tổ quốc!
Ta cũng hiểu ai là kẻ gối quỳ nhơ nhuốc,
hiểu cả vinh quang và đốn mạt, đớn hèn
những cái vung tay lên giọng cao sang
khi có họa xâm lăng lại như đà điểu chui đầu vào cát bỏng.

Ta càng hiểu thời ta đang sống

bạc tiền đưa từ "nó" lên "ông".
bát ngát mênh mông ơi ruộng ơi đồng
thành dự án bỏ hoang cho rủng rỉnh những tấc vàng dễ đếm.

Tổ quốc hôm nay có đắng cay chát mặn

của mồ hôi, của máu công nông
nơi hải đảo, biên cương, xưởng thợ, ruộng đồng
đang đổ xuống vì nơi đó mới là Tổ quốc.

Ta cũng mở mắt ra để nhìn rõ ràng giai cấp

đồng chí thân yêu ư? súng dí mạng sườn.
cùng bao kẻ đi buôn  khái niệm "nhân dân".
Chỉ có Dân tộc, Dân sinh, Dân quyền-đó là Tổ quốc!

Tổ quốc là gì ư? là mẹ của ta

nghĩ về Người lòng quặn thắt xót xa
Mẹ đã có những đứa con cực kỳ bất hiếu
giặc sát bên lưng mà chẳng nhận ra;
chúng chỉ muốn vinh thân phì gia,
cho Mẹ lại trằn mình trong máu lửa.

Nghĩ về Người lòng đầy tự hào và hai hàng lệ ứa;

Những đứa con hiếu trung lại khoác súng lên vai lần nữa
Để giữ Độc lập-Tự do cho dù phải tát cạn Biển Đông này.
TỔ QUỐC là gì ư? Là MẸ đấy các con ơi!



Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014





tên em


Những người lính đã ngã xuống vì Tổ quốc
Mẹ Biển ôm vào lòng và lấy sóng ầu ơ.                                                                                                                                                                                    (gửi cho lính biển đảo)

































Anh khắc tên em lên vách chiến hào
Nơi anh đứng kẻ thù không đến nổi.
Anh sẽ áp ngực vào khi giặc tới
Để có em trong cuộc chiến bên anh.

 Anh đặt tên em là ngọn sóng,
Sóng bên anh như bóng với hình.
Vùi dập kẻ  thù trước ngọn sóng xanh,
Cho hò hẹn mọi lứa đôi trọn vẹn.

Anh viết tên em lên cánh võng,
Nghe tiếng ru hời theo nhịp đòng đưa,
Để gặp em trong mọi giấc mơ
Nhận một bàn tay đặt lên ngực anh-
                         khi cơn sốt vừa ập đến.

 Anh ghi tên em vào trái tim,
Như lịch sử ghi cuộc chiến này bất tử,
Như tình yêu vĩnh hằng muôn thuở
Như em và anh có ở trong nhau.


                                                         nhớ 14.3.1988 Gạc Ma

Thứ Năm, 8 tháng 5, 2014


nhớ đà lạt








































qua đèo Bảo Lộc
Vòng vèo, vòng vèo lại vòng vèo,
Xe nghiêng vào núi, đá nghiêng theo
Nón trắng trùng triềng đoàn sơn nữ,
Khúc khích cười ai sợ lộn đèo!
                              
bên bến Xuân Hương

Một chiều dạo gót bến Xuân Hương,
Đất lạ mà đâu dễ lộn đường.
Thì thộp dưới thung ai đạp vịt
Trong mây mù gió núi đèo sương.


nhớ Đà Lạt

Ai lên Đà Lạt cho đi với
Thăm thác Prenn, núi Lang biang,
Gửi chút sương đêm vương vương lạnh,
Nhận một chút nồng ấm đến từ em.



                                                       

Thứ Tư, 7 tháng 5, 2014

đôi mắt em Tây Ninh                                                                                               


Buổi đầu sao mà bỡ ngỡ,
Thấy người vừa lạ, vừa quen,
Anh từ phương trời xa đến
Ngẩn ngơ bởi mắt em nhìn.
          Hóa ra em là "người cũ"
          Xa lâu thấy lạ mất rồi,
          Chuyện tình sinh viên thuở ấy
          Trồng sy chưa kịp nảy chồi.
Việc công bận mờ cả mắt
Gặp nhau được có mấy hồi.
Người quen nhưng mà nước lạ,
 Anh đành “ăn vạ” em thôi.
           Giải lụa tay em mềm mại
           Xoa tan cơn sốt trong anh,
           Ân cần như bàn tay mẹ
           Nâng niu hương bát cháo hành.
Chia xa em trong chiều nắng
Nghiêng nghiêng trên núi Bà Đen,
Đôi chân dùng dằng cất bước
Thẳm sâu đôi mắt em nhìn.
           Tây Ninh ơi sao yêu thế,
           Hẹn ngày gặp gỡ vui hơn,
           Mai này chỉ mong và ước
           Gửi tình ở lại cùng em.

Thứ Ba, 6 tháng 5, 2014



khúc mùa hạ


















phượng

Cứ e ấp nụ mầm trong lá,
Rồi bỗng dưng thắp lửa trên cao,
Nắng bất chợt vàng lên rực rỡ
Lột xác đàn ve để chúng hát xôn xao.

em, mùa hạ và tôi

Có giọt cay cay trong mắt rồi sao
Em đi qua tôi mùa hè năm đó,
Sân trường hoa phượng rơi tím đỏ
Đến bây giờ thương nhớ còn vương.

Cái miệng cười mà nước mắt cứ rưng rưng

Rồi ai biết đâu bóng chim tăm cá
Phượng cứ cháy bừng lên như lửa
Theo suốt đời: em, mùa hạ và tôi.