lời chưa kịp nói
Đôi mắt đen kia ngước nhìn thăm thẳm,
Nụ cười hoa, hai hàm răng trắng,
Đi vào ta thành kỉ niệm một thời.
Đâu dám nghĩ rằng ta đã phải lòng ai,
Tiếng con gái sông Tiền nghe thương chi thương lạ
“Dậy ha anh?”ngọt ngào em hỏi thế,
Thiết tha như điệu lý qua cầu.
Đâu dám nghĩ rằng ta đã phải lòng ai,
Đất nước, với đôi chân trần ta đi qua trăm nẻo.
Vườn trái ngọt bên dòng sông hiền dịu,
Thổn thức hoài, nhớ cứ trải mênh mang.
Đâu dám nghĩ rằng ta đã phải lòng ai,
Dù chưa một lần nói về chuyện ấy,
Chỉ con tim bồi hồi mong ước vậy,
Lửa mắt em đốt cháy tự lúc nào?
Càng chẳng dám nghĩ rằng mình đã phải lòng nhau
Mà đứng ngồi như trên đống lửa.
Thời gian cứ trôi dài- trăn trở,
Trĩu nặng lòng ta…
...một nỗi nhớ
sông Tiền.
Vĩnh Long mùa trái chín
1