Thứ Năm, 27 tháng 3, 2014




yêu tao đi mày ơi

                                                                                Cảm ơn cháo hành của mày nhé! Nở ơi.

                                                        
















Thì mình cứ yêu nhau đi mày ơi
Nở với Phèo đã thành thiên tình sử,
Chỉ bát cháo hành
và vườn chuối bên bãi sông trải đầy trăng nữa chứ.

Tao với mày bây giờ giàu hơn chúng nó
Không phải tự dưng mày lau mắt ướt cho tao.
Rõ ràng mày chia nỗi đau với tao phải không nào?
Như mày thôi, lúc dại khờ tao đã tin tất cả,
Giờ thì nhận ra dối lừa rồi hả?
Nào thì trời xanh, hoa đỏ, nắng vàng...
Mọi thứ được cho là đẹp như ở thiên đường.
Để rồi đứng ngóng đứng trông bên bờ ảo vọng.


Thôi! mọi dại khờ vứt nó vào dĩ vãng
tao khỏi cần kể lể nữa đâu, 
thứ còn lại bây giờ là cay đắng 

tao với mày chia nốt cho nhau.
Hãy yêu tao đi! tao không bỡn cợt kẻo mày đau.
                                      *

                                  *      *
Nắm chặt lấy tay nhau mà ngược luồng gió chướng,
phía chân trời kia chỉ mày với tao thôi,
cuối mùa khô nắng vẫn đỏ cả trời,
tao thương mày nhiều hơn nước của chín con sông xứ đó.
mày bươn chải giữa cánh đồng rơm rạ
thui thủi thân cò, thương lắm lắm mày ơi.
câu thơ tao gieo, nắng đã nung cong cả lên rồi,
lấy nó làm thuyền tao chở nhớ về phương ấy.
cầm lòng vậy, thôi đành lòng vậy,
nắng gió của trời làm sao nhốt lại được mày ơi.

con tim mày đang lúc đơn côi
thằng tim tao cũng lạnh lùng như để trong tủ đá,
mấy con chữ loằng ngoằng tao với mày sấy khô thành củi nhá,
lấy yêu làm mồi mình nổi lửa lên nghe.
Mày cứ yêu quách tao đi, 
đừng để cau rơi, trầu rụng úa bên hè.



                             







nắng đã về với em


Ngày ra đi,nắng hẹn chờ nhau
nhưng rồi cứ sy mê cùng ả gió
mà không đếm được đã bao lần trăng rơi đầu ngõ
nước mắt em ướt ngàn vạt áo rồi.
Chẳng biết vô tình hay cũng như cuội mà thôi?
hay bị gió cuốn theo mà quên đường quay lại?
Ba vạn sáu ngàn ngày chờ đợi
cháy lòng em, lửa bén cả vào tim,

và làm em khô hạn hết niềm tin,
làm úa héo mầm thương em tần mần chăm chút.
Em phải lấy bóng mình để làm bờ vai thân thiết,
tỉ mẩn têm đi têm lại miếng trầu
mòn mỏi chờ nắng về để rước nàng dâu.

Đừng trách nghe em, không phải nắng phụ tình đâu
mùa đông ấy kéo dài, nên nhờ gió
xua mây đi và cậy anh cuội gọi trăng về đầu ngõ,
để trăng thanh thay nắng trải bâng khuâng
lên mầm thương em chăm chút, đợi đông tàn.
Miền yêu ơi! nắng đã như em,
cũng mòn mỏi nhớ nhung 
và cầu xin gió đuổi mây ngàn
cho xuân sớm đưa nắng về để được ôm em trong vòng tay nồng ấm,
chặt đứt hết mọi đợi chờ vô vọng,
Ráng lên em nắng đang đến từng ngày,
nắng sẽ nhuộm em trong màu tím ngất ngây.
Em yêu ơi! hãy lắng nghe gió đang báo tin này:
"nắng đã về, đã về với em đây"!
                                                                             27.3.2014

                                                         



Nắng vẫn nhớ em đây





















Nói thầm thôi: "nắng vẫn nhớ em đây",
đừng đứng giữa mông mênh mà đợi nữa
cái nhớ đã thức rồi, giấc mơ đâu còn dang dở,
tươi tắn câu thơ đong đầy những lời thương.
có ra đi nhưng sợi nắng còn vương,
em cứ tự trách mình để con tim rỉ máu,
mà nắng thì vẫn vàng cho hoa tím rung rinh bướm đậu,
rồi nắng sẽ về tô thắm môi son.
Biết là em nhớ nắng đến héo hon
và mai nhé nắng sẽ nhoẻn cười chào em trong ngày mới
nắng cũng biết rằng em đang đón đợi
hết rong chơi, nắng về ở mãi bên em,
nắng lại vuốt ve những vạt tóc mềm
lại mơn man lùa trên đồng cỏ rối
lướt lên đôi môi nụ hôn vồi vội;
và nắng có ra đi vẫn nhớ đường về.
Nói thầm nghe:
                              "nắng đang rất nhớ em đây"
                                                                                     26.3