Thứ Ba, 17 tháng 6, 2014




sài gòn mùa yêu đánh thức      

                   (tặng Đan Thùy)

                                                                                                                                                                                       
                                                                                                                                                                                 Nhà thờ Đức Bà


                                                                                       










Chỉ giọt thương của anh mới làm ướt giấc mơ
Hãy bừng tỉnh em ơi, anh đang chờ đầu ngõ
Những giọt nắng sớm mai Sài Gòn nhảy múa,
Anh sẽ đón em đi cà phê bệt cùng anh.

Những giọt mưa đêm qua còn đọng trên lá long lanh
Nhà thờ Đức Bà vọng tiếng chuông mềm mại
Ríu rít đám học trò với những chùm phượng hồng vừa mới hái
Lóc cóc bên kia tiếng hủ tiếu gõ vang đường.

Nhanh lên em! Sài Gòn đang là mùa của yêu thương,
Em có nghe không lũ ve tấu giàn hợp xướng
Không phải mơ và cũng đừng tưởng tượng,
mà mùa yêu thương khi sang Hạ hẹn nhau về.

Lại còn đây, đây nữa em kìa
Những cặp sẻ nâu cứ lích ta lích tích,
Trên ngọn cây Sao anh còn thấy "ngôi nhà hạnh phúc"
Thật mà em nhà của bọn chim xanh.

Thôi đừng mơ, mau thức dậy cùng anh
Ngoài phố kia cuộc đời đang đẹp lắm
Đám bạn em vừa nhâm nhi cà phê vừa "tám"
Đợi chúng mình ra đó cùng nhau.

Hôm qua em than phiền không ngủ được thật sâu,
Chắc lại nghĩ quả me trên kia nắng cũng làm cong
                                             như môi em dỗi hờn khi anh thất hứa,
Trong mơ màng em còn "ghét" anh nhiều nữa,
Mà em ơi! 
   Sài Gòn một mùa yêu, anh yêu em cả bốn mùa.

Giọt thương của anh đã đánh thức được em chưa?