Xuân Diệu ngày xưa đòi tắt nắng
Sao không giữ nắng lại bên trời?
Để nắng ngả nghiêng cùng với gió
Giữ khuôn hình xa đó khỏi chơi vơi.
Còn ta cứ muốn nắng thật lâu
Cho nắng mắt ai mang tím biếc
Nhuộm đến trời xanh cũng bạc đầu.
Cho nắng mắt ai mang tím biếc
Nhuộm đến trời xanh cũng bạc đầu.