Thứ Sáu, 24 tháng 7, 2015




 viếng vong hồn liệt sỹ Lê Quang Vinh
 
                               (hy sinh 23 giờ 11/6/1972 trên rừng Hương Trà-Thừa Thiên)


Ba thằng tao giờ còn bốn mắt
Bốn bàn chân và chỉ bốn bàn tay
Bốn đứa cùng ra đi, ba trở về què quặt
Mỗi mình mày hòa vào đất nuôi cây.

Phũ phàng ơi đêm ấy B52

Trái bom mồ côi rơi trúng hầm mày trú 
Tan nát cả năm đứa đại đội mày đang ngủ
Những mảnh vụn chúng mày chúng tao gói thành năm.

Không phải riêng mày,

                                      cả hàng vạn người làm gì có nghĩa trang
Hương thắp cho mày chúng tao đốt trong lòng âm ỉ
Hôm nay đã hết kẻ thù, chỉ còn anh bạn Mỹ 
Nếu trở về đừng ngạc nhiên nhé mày ơi.

Ở ngoài kia người ta khắc bia ghi nhớ đời đời

Có cả mày vì mày là liệt sỹ
Chúng tao không làm sao kiếm cho mày mộ chí
Hai dứa thợ cày buông súng về nuôi bò cái
trí thức nửa mù nửa đui như tao thành đứa vô tâm.

Từ xa xưa ai đó nghĩ ra Rằm tháng Bảy lịch âm

Đốt vàng hương phủ dụ những vong hồn phiêu lãng
Giờ Hai Bảy lịch dương cùng tháng
Ngàn vạn người ngược xuôi, xuôi ngược tri ân.

Thắp hương cho mày chúng tao thắp trong tim

Mày đâu chết  vào những ngày tháng Bảy.
Ôi mày ơi! tất cả những gì chúng tao đang thấy
Họ đua nhau tìm vào dĩ vãng để ăn mày.
                                    
Giá như ngày xưa tao cũng trúng B52
Để được tri ân vào ngày tao không chết
Ba thằng tao giờ còn bốn mắt
Bốn bàn tay và chỉ bốn bàn chân
Ăn theo mày chúng tao cũng được nhớ ơn
Tất nhiên nhớ khi chúng tao chưa chết
Người Mỹ nói "the end" người Việt là "chấm hết"
Mẹ kiếp đời! Mẹ kiếp chiến tranh.

Ôi xưa là thằng nay lại gọi là anh

Những cái chết có trở thành vô nghĩa?
Mà bia đá vẫn ghi "Đời đời nhớ ơn liệt sỹ"
Còn bọn bất lương dùng chiêu ngoại cảm kiếm ăn.

Cuộc đời ơi! Sao nỗi đau cứ cuộn vào tim?