Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015







 Nhớ bông hồng chợ Thượng
                                           
                                                   Tặng anh Hồ Quốc Thái

Cái thuở hàn vi gặp bóng hồng
Qua đò chợ Thượng vẫn còn không
Môi xinh trộm gửi đành in trí
Mắt biếc thầm trao phải nặng lòng

Hến ngọt dâng mời sao chẳng nhớ

Tình thương mến tặng mãi thêm nồng
Buổi về  bên ấy anh hoài niệm
Ở lại bến này em những mong
             
                                              La Giang   12.2014
                                                                                         Bến Chợ Thượng-Sông La




    
     Nhắn với La Giang-cô hàng hến

    



Bạn quý tặng ta tứ thơ vàng
Ôi tình bằng hữu thật cao sang
La giang một dải liền Tịnh-Nghệ
Người cũ trong tim vẫn nặng lòng.

Chợ Thượng* bây giờ bến còn đông
Còn cô hàng cá thắt lưng ong,
Con gái Thọ Tường còn bán hến
Họ có hay sang phía chợ Rồng?**

Mấy mươi năm trước ai còn nhớ
Một cậu học trò dáng ngẩn ngơ
Gặp cô bán cá xinh xinh ấy
Bỏ học theo cô suốt mấy giờ.

Nể tình chàng “ngố” biết làm thơ
Cô nhận lời khi hắn hẹn hò.
Bom Mỹ thả, nước sông La nhuốm máu,
Ôm súng ra đi hắn dặn chờ.

Đường kháng chiến cứ dài theo bao gạo
Đạn bom làm đời hắn úa khô
Ngày hắn trở về qua chợ Thượng
Hay tin cô bán cá sang đò.

Bốn mươi năm hắn ôm buồn đi dạo
Khắp non sông chẳng thiếu nơi nào
Rồi cũng mấy lần về Đức Thọ
Tìm con đò xưa không biết đậu bến nao.

Thôi bạn nhỉ bóng hồng chợ Thượng
Còn bén duyên xin hẹn kiếp sau
Nhắn với La Giang-cô hàng hến
Một lời rao: "Ai ăn hến không nào"?
............

*Chợ Thượng làng Trường Xuân-Đức Thọ, Hà Tịnh, (bờ Bắc sông La).
**Chợ Rồng làng Trung Cần-Nam Đàn, Nghệ An, (bờ nam sông Lam)

Thứ Năm, 25 tháng 6, 2015

dòng sông hoàng hôn                                                      



Một phương ấy mấy mươi năm thương nhớ,
Trăng xưa, bến cũ với duyên này.
Hai thái cực hợp tan, tan hợp
Rượu đào sao uống mãi không say?

Bờ bãi biếc ngóng trông ai chiều nay
Màu gió tím thổi về miền dĩ vãng
Tiếng ầu ơ xa vời bảng lảng
Đan vào thinh không chiếc quạ kêu sương.

Mặt nước dềnh lên khi sương xuống chiều buông
Dòng sông vắng, bóng con thuyền loi lẻ,
Bờ cỏ ướt dế nỉ non, non nỉ
Gieo khúc sầu vào chiều muộn lâm ly.
   
Vời vợi quá phương xa ấy ơi!
Bến hoàng hôn ai có chờ có đợi
Thời gian chảy, thời gian lững lờ trôi mãi,
Chiều sông buồn...
                                 một phương ấy...
                                                               nhớ khôn ngôi