Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2015

SAO MÀ LẠI NHỚ LAI CHÂU
















































Lên Hoàng Liên ngủ chung với núi
Đắp tấm chăn mây thủa Mẹ Âu Cơ,
Hoa ban trắng và da con gái Thái
Có thế thôi, muốn ở lại với Sìn Hồ.

Đêm lửa trại dịu dàng tay em rót
Giọt nồng ơi, cứ thấy 
mắt cay cay,
Tiếng đàn níu câu khắp tua*em hát
Anh phiêu bồng với điệu xòe say.


Bên bếp lửa em ghé tai bảo nhỏ:
Măng đắng, tắm truồng đệ nhất Lai Châu.
Nụ cười em làm hồng ngọn lửa
Dải lưng xanh hay dải yếm bắc cầu?

Chia xa núi mai anh về với biển
Xuôi Ô Quy Hồ lòng dạ bâng khuâng
Đêm trở mình đụng vào màu trắng Thái
Ngày quờ tay chạm phải tiếng khèn Mông.
  

Tàn lửa trại em trao lời đắm đuối:
Anh đừng quên tắm suối Lai Châu
Sao lại thẫn thờ như bị ma bắt thế
Dải lưng em đã buộc được anh đâu?
                                  
Lai Châu ơi, sao làm anh nhớ                      
Điệu xòe, khắp tua, măng đắng, khèn Mông,
Con gái Thái và nõn nường hoa ban nữa
Hay đôi mắt em lúng liếng rượu nồng?
…….
*Khắp tua tiếng Thái là hát giao duyên