lỡ hẹn
Sông Hậu-Cầu Cần Thơ
Chưa cùng thăm ba, má một lần,
Uống nước con sông chẳng nguôi nỗi nhớ,
Thuyền ai rời bến- Trăng ngân.
Lại lỡ hẹn nữa rồi em nhé!
Mận vườn nhà chín đỏ trên cây,
Vắng tiếng trái rơi vào vạt áo,
Để trái thơm hương ngát gió bay.
Mận vườn nhà chín đỏ trên cây,
Vắng tiếng trái rơi vào vạt áo,
Để trái thơm hương ngát gió bay.
Lại
lỡ hẹn nữa rồi em nhé!
Nhìn đôi chim tình tự trên cành,
Nghe gió đưa lời em thủ thỉ,
Mới hôm nào hò hẹn cùng anh.
Nhìn đôi chim tình tự trên cành,
Nghe gió đưa lời em thủ thỉ,
Mới hôm nào hò hẹn cùng anh.
Lại lỡ hẹn nữa rồi em nhé!
Sông trôi cùng con nước đầy vơi,
Tình trong ta vẫn như ngày, tháng.
Và như trăng cứ tròn mãi trên trời.
Sông trôi cùng con nước đầy vơi,
Tình trong ta vẫn như ngày, tháng.
Và như trăng cứ tròn mãi trên trời.
Dù lỡ
hẹn nữa rồi em nhé!
Tự thuở nào trai gái vẫn hẹn nhau,
Ủ tình yêu đến chín thơm như hoa trái.
Mai anh về …
không lỡ hẹn nữa đâu.
HậuGiang- Cần Thơ
Tự thuở nào trai gái vẫn hẹn nhau,
Ủ tình yêu đến chín thơm như hoa trái.
Mai anh về …
không lỡ hẹn nữa đâu.
CHÀO ANH ...HAI LÚA là dân gốc nam bộ,sống ở tây nguyên, vô nhà đọc bài thấy anh viết về vùng sông nước quê mình với bài thơ rất hay,Nhất thời HL chưa họa được nên mượn 1 bài thơ củ thay lời họa cùng anh nhé!
Trả lờiXóaLâu rồi chưa trở lại CẦN THƠ
cũng biết bây giờ EM đổi khác
Nhớ bến ninh kiều,thương chiều bên bắc
tấp nập xô bồ lữ khách đường xa...
Chiếc cầu mới... làm đổi thịt thay da
thành phố nhỏ hiền hòa bỗng nhiên vụt lớn
như cô gái miệt vườn xinh tươi mơn mởn
duyên dáng, diệu hiền...níu bước chân ai !
Dòng sông Hậu hiền như tên sông vậy,
XóaNgàn vạn năm sóng vỗ đôi bờ
Bến Bình Minh nhớ Ninh Kiều bên ấy,
Mòn mỏi chờ nhau bóng một con đò.
Đã lâu sao anh chưa về Cần Thơ?
Con đò cũ hóa thân thành cây cầu vĩnh cửu,
Em gái miệt vườn vẫn đợi anh đấy chử,
Điệu Lý qua cầu làm nhịp nối bờ vui.
Hãy mau mau về Cần Thơ anh ơi
Con đò cũ giờ đã là quá khứ,
Vầng trăng anh đi mang theo một nửa
Về đi anh cho trăng viên mãn trên cầu.