lời chưa kịp nói
Đôi mắt đen kia ngước nhìn thăm thẳm,
Nụ cười hoa, hai hàm răng trắng,
Đi vào ta thành kỉ niệm một thời.
Đâu dám nghĩ rằng ta đã phải lòng ai,
Tiếng con gái sông Tiền nghe thương chi thương lạ
“Dậy ha anh?”ngọt ngào em hỏi thế,
Thiết tha như điệu lý qua cầu.
Đâu dám nghĩ rằng ta đã phải lòng ai,
Đất nước, với đôi chân trần ta đi qua trăm nẻo.
Vườn trái ngọt bên dòng sông hiền dịu,
Thổn thức hoài, nhớ cứ trải mênh mang.
Đâu dám nghĩ rằng ta đã phải lòng ai,
Dù chưa một lần nói về chuyện ấy,
Chỉ con tim bồi hồi mong ước vậy,
Lửa mắt em đốt cháy tự lúc nào?
Càng chẳng dám nghĩ rằng mình đã phải lòng nhau
Mà đứng ngồi như trên đống lửa.
Thời gian cứ trôi dài- trăn trở,
Trĩu nặng lòng ta…
...một nỗi nhớ
sông Tiền.
Vĩnh Long mùa trái chín
1
cây bưởi trĩu oằn và lời thơ cũng ngọt thăm bạn chúc vui nhiều sáng tác hay nhe
Trả lờiXóaRất cảm ơn Nhã My! Chúc bạn có những ngày nghỉ vui vẻ và có thơ hay nhé!
XóaĐọc thơ mà thấy...vui lấy. Vui vì miền quê sông Tiền của mình qua con mắt của một người xa lại ưu ái như vậy.
Trả lờiXóadù bậy giờ chỉ còn là nỗi nhớ, nhưng ít ra, có kỷ niệm đẹp để nhớ là tốt rồi anh hén !
Lần đầu tiên anh đến Vĩnh Long (1983) và đã rất thích xứ sở này. Sau này thì đến nhiều hơn và Tây Nam Bộ đã cho anh nhiều kỷ niệm đẹp mà không bao giờ quên. Miền Tây quê em thật tuyệt.Cảm ơn em nhiều nhé Đan Thùy!
Xóa