tình trăng
Ở thành phố mấy người nhớ trăng ?
Điện sáng, phố
thì không yên tĩnh.
Nơi hải đảo,
biên cương
Tình nghĩa nào như trăng và lính,
Trao thương cho nhau tận chót vót đỉnh đèo,
Gửi nhớ đến nhau trên chơi vơi ngọn sóng.
Nơi làng quê
Trăng soi luống cày xếp ải,
Trăng soi để hạt nảy mầm,
Mẹ quay tơ vàng dưới trăng
Anh tát nước say trăng ra về quên áo.
Từ trên cao trăng soi muôn nẻo
Dưới trần gian dễ ai thấy được tình trăng?
Đọc bài thơ làm Salam nhớ lại quãng thời gian tuổi thơ đi sơ tán ở vùng thôn quê , nhất là vào mùa hè , những đêm sáng trăng chơi nhiều trò lắm , rất là vui . Ánh trăng ở miền quê đẹp lắm , thanh bình lắm , đêm sáng trăng làm cho con người xích lại nhiều hơn
Trả lờiXóaCòn từ khi vào SG sinh sống , chả bao giờ để ý đến trăng vì ánh sáng điện có mọi ngóc nghách làm lu mờ ánh trăng đi . Chỉ nhớ đến trăng hoạ may là 14 - rằm bà xã mua trái cây để thắp nhang .. có vô tình quá không ?
Salam còn nhớ bài đồng dao hồi nhỏ hay hát về trăng
Mồng một lưỡi trai
Mồng hai lá lúa
Mồng ba câu liêm
Mồng bốn lưỡi liềm
Mồng năm liềm giật
..............................
Mười bốn thật trăng
Mười rằm trăng náu
Mười sáu trăng treo
Mười bảy sảy giường chiếu
Mười tám rám trấu
Mười chín trăng treo
Hai mươi giấc tốt
Hai mốt nửa đêm
Hăm hai gà gáy
Đại loại như vậy để nhớ về tuổi thơ ....... hì hì hì
Cứ về quê, đêm ra bờ đê trải chiếu ra và nằm ngửa mặt lên trời, chờ trăng lên. Khi trăng bắt đầu lên sao mà to và đẹp thế Salam nhỉ?
XóaỞ thành phố ngắm trăng ko đẹp
Trả lờiXóaỞ quê ngắm trăng mới thấy cuộc đời đẹp như tranh
Chúc anh chủ nhật an lành (~_~)
Đúng vậy Bạch Dương à. Mà ở quê mới có trăng. Hôm nào vô Quảng Trị ngắm trăng hý?
XóaTrăng dưới quê trong bài thơ này của anh hiền và lành thấy thương luôn á.
Trả lờiXóaĐúng là trăng thành phố nó cứ nhàn nhạt thế nào anh hén ! Em nhiều khi ngủ k đc, cửa sổ phòng nhìn ra rthấy trăng khi nửa mảnh, lúc tròn đầy, có hôm méo mó... nhưng chưa bao giờ em thấy trăng rạng rỡ, hay vành vạnh. cứ bùn, cứ lẻ loi , cứ nhạt nhòa đến tội.
Đoạn thơ thứ 2 hình ảnh đẹp gì đâu lun á anh ui !
Em về Gò Công, kiếm một chiếc xuồng ba lá rồi bơi ra sông Tiền (nhớ chọn đêm Rằm) và chờ trăng lên. Khi đó con trăng rất to lại lồng bóng nước nữa, mê hồn luôn. Hồi còn ở quê những ruộng đậu (lạc) trên bãi sông Lam đến ngày dỡ mà máy bay Mỹ nó bắn phá suốt ngày,bọn anh là thanh niên nên đêm mới lấy thuyền để sang sông dỡ đậu. Lúc về chỉ vài đứa chèo thuyền còn lại cứ nằm trên thuyền ngắm trăng. Hồi đó cái chết kề bên nhưng chẳng ai sợ Mẽo. Mà vui lắm em ơi.
XóaSang thăm đọc Tình Trăng hay và ý nhị quá
Trả lờiXóaBà chị khỏe luôn chứ? Cứ ở phố mãi nên nhớ trăng quá chị à. Nhớ nhất là "Mảnh trăng cuối rừng" của Nguyễn Minh Châu chị ạ.
XóaNhận xét này đã bị quản trị viên blog xóa.
Trả lờiXóa